Xem nhanh
Mang thai không chỉ khiến người phụ nữ thay đổi về cân nặng, kích cỡ và vóc dáng, mà nó còn thường đi kèm với các chứng suy giảm trí nhớ và nhận thức.
Quá trình mang thai của tôi có thể nói là khá dễ dàng so với phần lớn sản phụ khác: không một lần chịu cảnh ốm nghén, không tiểu đường thai kỳ, không trằn trọc mất ngủ, không chảy máu và cũng không bị táo bón. Thành thực mà nói, tôi cảm thấy rất biết ơn và có đôi chút tự mãn khi thai kỳ của mình trải qua nhẹ nhàng như một cơn gió thoảng.
Nhưng thay vì chịu những thay đổi phổ biến như các sản phụ khác, tôi lại có trải nghiệm kỳ quặc hơn trong thai kỳ của mình. Qua tìm hiểu, tôi được biết những thay đổi trong hoocmon khi mang thai có thể gây ra tình trạng suy giảm trí nhớ và nhận thức. Nó khiến tôi trở thành một bà bầu ngớ ngẩn khi lâm vào tình trạng nhớ nhớ quên quên thất thường.
1. Trí nhớ của tôi bị lẫn lộn cực độ
Đột nhiên, tôi không thể nhớ nổi một số việc nhất định. Chẳng hạn như lý do mình bước vào phòng để làm gì hoặc không tài nào tìm ra chỗ để ví. Mặc dù nó vẫn ở vị trí quen thuộc – tủ đựng đồ ăn. Hiển nhiên là như vậy!
2. Tôi trở nên hoàn toàn vô dụng
Tôi muốn chứng tỏ rằng mình có thể xử lý công việc suốt 11 giờ mỗi ngày nên vẫn đi làm trong suốt quá trình mang thai. Nhưng mọi chuyện thật không dễ dàng, tôi đã phải đấu tranh với bản thân rất nhiều để hạn chế số lần ngủ gật và ngáy tại bàn làm việc. Thậm chí, tôi đã lạc đường khi lái xe đi làm trong 3 tháng đầu tiên của thai kỳ.
3. Tôi phát cuồng với thời trang bà bầu
Mẫu nước tiểu có lẽ còn chưa kịp khô trên que thử thai thì tâm trí tôi đã đắm chìm trong thế giới thời trang dành cho bà bầu. Tôi không thể kiềm lại sự phấn khích nên đã mua và mặc ngay những bộ đầm bầu khi thai kỳ chỉ mới 6 tuần. Kể từ tuần cuối của tháng thai kỳ thứ 6, tôi đã tiêu tốn khá nhiều vì phải thay đầm bầu liên tục khi thai lớn lên. Tôi như phát cuồng với đồ bầu, để rồi trước khi mang thai lần thứ hai, tôi chỉ muốn đốt tất cả chúng đi.
Ngớ ngẩn nhất là khi tôi mua bộ váy ngủ lụa trắng đi kèm với chiếc áo choàng tuyệt đẹp để mặc trong thời gian nằm viện. Nhưng chúng chẳng hợp chút nào với tình trạng máu me, lộn xộn sau sinh cả.
4. Tôi ngỡ rằng mình sắp sinh ra một chàng hoàng tử
Phần lớn sở thích mua sắm trong thời gian mang thai của tôi là minh chứng cho tâm lý quá khích của người lần đầu làm mẹ. Tôi đã không ngại ngần tha cả tủ đồ được làm từ chất liệu tốt nhất, đẹp đẽ nhất, như thể tôi chuẩn bị sinh ra và ăn diện cho một chàng hoàng tử sơ sinh vậy.
Chưa đầy 1 năm sau, khi nhóc nhà tôi bắt đầu bò lê la, sục sạo khắp phòng thì những bộ quần áo lụa là đó lại trở thành đồ thừa thải.
5. Cuộc khủng hoảng nhân cách
Tôi đã đọc một số bài viết nói về sự thay đổi cảm xúc đột ngột trong quá trình mang thai, nhiều người có thể trở nên khó chịu một cách vô lý và đôi khi ác khẩu. May mắn thay, đó lại là hai tính cách vốn có của tôi, thế nên thai kỳ đã tác động lên tôi theo hướng ngược lại hoàn toàn.
Thai càng lớn, tôi càng nói chuyện nhẹ nhàng và dễ bảo tới mức ai cũng ngạc nhiên. Chồng tôi đã vô cùng bối rối với sự thay đổi này vì anh ấy đã quen với kiểu cách đanh đá thường ngày của tôi. Khi thấy tôi đột ngột bật khóc trước một vệt sơn lỗi trên tường phòng đứa con sắp chào đời, chồng tôi đã bối rối không biết làm gì ngoài việc ôm lấy tôi và nói: “Em hay là ai?”.
6. Xem quá nhiều phim kinh dị
Hậu quả của việc này là tôi đã bị hoang tưởng theo mối ngờ vực của nữ diễn viên Meredith Baxter-Birney. Có lần tôi đã đóng sầm cánh cửa vào mặt một người lạ chỉ vì tôi tin rằng anh ta sẽ làm hại em bé trong bụng tôi.
7. Làm những thủ tục vệ sinh cá nhân ngớ ngẩn
Đỉnh điểm của sự ngớ ngẩn trong thai kỳ là khi tôi quyết định dành cả ngày để thư giãn tại một spa mới mở. Tôi nghĩ mình nên cắt tóc ngắn để không mất thời gian chăm sóc và đảm bảo vệ sinh hơn sau khi lâm bồn, nhưng rốt cuộc tôi lại thấy khó chịu hơn khi cô thợ cắt tóc làm hỏng mái đầu của tôi.
Kinh khủng nhất là dịch vụ tẩy lông vùng kín. Tôi cứ đinh ninh rằng bác sĩ sản khoa sẽ phải khen ngợi mình vì chuẩn bị vệ sinh cho ca sinh nở kỹ càng đến vậy. Nhưng tôi không hề biết rằng, việc tăng lưu lượng máu đổ về “cô bé” trong thời gian mang thai sẽ khiến việc tẩy lông trở nên đau đớn hơn 10.000% so với bình thường. Tôi đã không ngừng chửi thề và nài nỉ cô nhân viên gây tê màng cứng cho mình. Cố ấy cũng đã rất tài tình khi cố gắng né những cú đạp của tôi khi tôi không thể kiểm soát được cơ thể trong cơn đau của mình, như thể một con tàu chòng chành dữ dội trong cơn bão.
Kết thúc một ngày “thư giãn” nhớ đời, tôi lái xe về nhà và thật may vì vẫn nhớ đường về. Tôi quyết định sẽ không rời khỏi nhà cho tới khi con co thắt đầu tiên xuất hiện.
Nguồn: Scary Mommy